
Thanh Xuân của tuổi con gái là những ngày tháng đẹp nhất, nhẹ nhàng như làn gió đầu mùa, trong trẻo như ánh nắng ban mai và tinh khôi như giọt sương còn vương trên lá. Đó là khi trái tim biết rung động lần đầu, biết mộng mơ về một tương lai rực rỡ, và cũng lần đầu biết buồn vì những điều chưa kịp gọi tên. Mái tóc dài buông theo gió, ánh mắt long lanh chứa đựng cả một bầu trời khát khao và ước mơ. Tuổi ấy, con gái hay cười, hay khóc, hay giận hờn vu vơ, nhưng lại mang trong mình cả một thế giới dịu dàng và sâu thẳm. Dù thời gian có trôi đi, thanh xuân ấy – ngây thơ, thuần khiết và tràn đầy sức sống – sẽ mãi là một kỷ niệm không thể phai mờ trong hành trình trưởng thành…..!…..Là những buổi chiều thả hồn theo mây trắng, là ánh mắt trong veo chưa vướng bụi trần, là tiếng cười ngân vang giữa sân trường đầy nắng. Tuổi ấy, con gái hay viết nhật ký, hay vẽ nên những chuyện tình trong mộng, trái tim dễ rung động trước một ánh nhìn, một câu nói dịu dàng. Dẫu đôi lần vấp ngã, đôi lần tổn thương, nhưng thanh xuân vẫn đẹp theo cách rất riêng – vì nó chứa đựng cả một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, dám yêu, dám mơ và dám sống hết mình.